[Behind the Beans - The Series #12] Machiya Coffee: nơi người ta ghé rồi thấy mình thuộc về
![[Behind the Beans - The Series #12] Machiya Coffee: nơi người ta ghé rồi thấy mình thuộc về](http://saynopa.com/cdn/shop/articles/1_280725e0-6956-45d7-92ef-fb66c942cd58.jpg?v=1758016724&width=1500)
Một buổi trò chuyện với anh M - founder của Machiya Coffee, tụi mình nghe nhắc rất nhiều lần đến hai chữ “ngôi nhà”. Không phải ngôi nhà theo nghĩa kiến trúc, mà là cảm giác nơi chốn, nơi người ta bước vào và thấy mình được thuộc về.
Câu chuyện ấy bắt đầu từ một buổi chiều ở Kyoto. Khi lang thang qua những con đường rực đỏ lá phong mùa thu, anh tình cờ ghé vào một căn nhà gỗ cổ. Con đường dẫn vào được lát bằng những phiến đá phủ rêu, nép sau hàng cây. Ngồi trong gian tatami nhìn ra khu vườn phía sau, anh thấy một dòng suối nhỏ len qua vạt cỏ, ánh nắng chiều nghiêng soi xuống hiên nhà. Cảm giác se lạnh, tĩnh lặng và yên bình ấy đã khắc sâu vào ký ức. Và nhiều năm sau, khi bắt đầu nghĩ về một quán cà phê của riêng mình, chính ký ức đó đã bật lên thành ý tưởng. Machiya Coffee ra đời từ một buổi chiều Kyoto.
Cái tên “Machiya” cũng được anh chọn rất có chủ ý. Trong tiếng Nhật, nó có nghĩa là “nhà phố”, những căn nhà nhỏ hẹp, san sát, đặc trưng cho đời sống đô thị. Nhưng khi đặt vào Sài Gòn, Machiya lại mang một lớp nghĩa khác: quán cà phê nằm giữa những con hẻm quận 2, với tiếng xe máy rì rầm chạy ngang, với hàng cây nghiêng bóng xuống vỉa hè, và với ánh sáng ban trưa lọt qua khung cửa sổ ô vuông. Một tinh thần Nhật Bản gói trong hình dáng rất Việt Nam, giản dị, gần gũi nhưng vẫn đủ khác biệt.
Bước vào Machiya, ba chữ mà anh M chọn để mô tả quán hiện ra rõ rệt: thân quen, yên bình, thoáng mát. Bên trong, quán giữ nhiều chi tiết mộc: khung cửa chia ô, những góc tường gợi cảm giác cổ điển, hiên nhỏ để khách có thể ngồi trầm ngâm. Nhưng đồng thời, Machiya cũng có sự cởi mở rất Việt Nam: cửa sổ nhìn ra hẻm, nơi đôi khi tiếng rao bán hàng rong, tiếng xe máy hòa vào nhịp cà phê. Trong một buổi sáng, bạn có thể thấy một gia đình ngồi cùng nhau ở bàn dài, một nhóm bạn trẻ trò chuyện rôm rả, hay một người khách lặng lẽ ngồi bên góc cửa sổ, mắt nhìn ra ngoài phố mà tay vẫn ôm ly cà phê nóng.
Điều anh yêu thích nhất khi làm chủ quán không phải doanh số, mà là khoảnh khắc được thấy “ngôi nhà” mình tạo nên sống cùng thời gian. Mỗi ngày, Machiya hiện hữu bằng những chi tiết nhỏ: một tách cà phê đặt trên bàn gỗ sáng bóng, tiếng thìa khẽ chạm vào ly thủy tinh, ánh sáng ban chiều hắt xuống góc hiên, và cả những gương mặt khách lặp đi lặp lại, biến thành gương mặt quen. Đó là cách Machiya trở thành một ngôi nhà thứ hai cho nhiều người – một nơi không ồn ào nhưng đủ để được nhớ.
Câu chuyện cà phê ở Machiya cũng phản chiếu triết lý đó: không cần cầu kỳ, chỉ cần đủ để người ta gắn bó. Khách đến thường gọi matcha latte, americano, cà phê dừa hay cà phê sữa, những thức uống quen thuộc nhưng được pha chế khéo léo để vừa giữ được vị Việt, vừa gợi chút mới lạ. Món “must-try” anh gợi ý lại là matcha affogato, nơi vị matcha thanh mát quyện cùng kem vanilla đậm đà, tạo nên một cú chạm bất ngờ. Đó cũng là món uống làm tụi mình nhớ lâu nhất, bởi nó gợi cảm giác giao thoa giữa hai nền văn hóa, giống như Machiya vậy.
Khách của Machiya đa phần là người trẻ hoặc gia đình. Họ đến quán không chỉ để uống, mà còn để tìm một không gian chậm rãi. Có hôm tụi mình ngồi khá lâu, thấy một cặp vợ chồng trẻ đưa con theo, vừa uống cà phê vừa kể chuyện học hành. Có khi lại thấy vài bạn sinh viên ngồi bàn ngoài, vừa làm bài vừa trò chuyện. Và cũng không hiếm những vị khách một mình, chọn ngồi sát cửa sổ, để lặng yên trong vài tiếng đồng hồ. Chính sự đa dạng đó khiến Machiya giống một ngôi nhà thật sự, nơi mỗi người có thể tự tìm cho mình một góc, một nhịp thở.
Điều cuối cùng anh M mong khách nhớ là: Machiya Coffee không phải một quán cà phê được dựng lên chỉ để đẹp trên ảnh. Nó là một ngôi nhà, được xây từ ký ức Kyoto nhưng bám rễ ở Sài Gòn, nơi ai bước vào cũng có thể thấy mình thuộc về. Và khi rời khỏi, điều còn lại không chỉ là vị cà phê, mà là cảm giác bình yên đủ để ta mang theo trên đường về.
---
Không chỉ là một chuỗi series, mà “Behind the Beans” còn là hành trình khám phá những câu chuyện chưa từng được kể từ các quán cà phê. Qua góc nhìn độc đáo của các Nopees – những người đã trực tiếp làm việc và lắng nghe từ chính trái tim của từng quán – mỗi bài viết mang đến một câu chuyện sống động, từ những nỗ lực âm thầm đến niềm đam mê bất tận phía sau mỗi tách cà phê.
Bạn có câu chuyện muốn kể ư? Đừng ngần ngại liên hệ với chúng mình qua pierre@saynopa.com!